NGÓNG CON
Tác giả: Bùi Thị Thanh Vân
Thời gian thấm thoát thoi đưa
Mẹ chờ con mãi nhưng chưa thấy về
Một mình nghĩ phận tủi ghê
Bao nhiêu cảm xúc não nề trong tâm
Vào ra mòn mỏi lặng thầm
Treo lên cây ổi hát ngâm câu hò
À…. ơi ….nuôi lớn cao to ?
Đủ lông đủ cánh …thì cò biết bay.
Nó đi biền biệt suốt ngày
Tiền vàng khiến chúng nó say? mất rồi
Cuốn theo dòng chảy lạc trôi
À ơi …cho mẹ quả đồi cô đơn
Bao đêm chỉ biết tủi hờn
À ơi…thôi xuống kẻo trơn ngã giờ
Uớc gì mẹ biết làm thơ
Đăng lên face book câu lờ ai like
Chửi văn chửi vở một bài
Để cho con biết cái sai của mình
Cả đời cha mẹ hi sinh
Lớn lên hiếu đạo có tình thương yêu
Quan tâm đến mẹ thật nhiều
Chứ đừng đợi chết …cầu siêu dãi bày
À ơi …khoé mắt mẹ cay
Đợi con không thấy …suốt ngày trèo cây?
Hay và rất ý nghĩa
Xin chào… Hay thía?
Cảm ơn tác giả nhiều lắm nghe. Đời sự thật bao giờ cũng phũ phàng mà ?
Thơ hay quá
Hay quá thơ vinh bức ảnh nó hòa quyện cho nhau. Cháu đã ra tác phẩm để đời này rồi sau này khó mà vượt qua được chính mình